cực hay trên điện thoại.Hãy lưu lại và giới thiệu cho bạn bè nhé!!!
Danh ngôn tình yêu:Trước mắt người yêu, không có người đàn bà nào xấu cả.
Tìm kiếm truyện
Nếu không tìm thấy bạn có thể vào Menu "Yêu cầu truyện" để yêu cầu truyện cho Admin
- Vậy là lớp mình vừa có hội phó vừa có hội trưởng rồi khà khà..
- …
Còn nó, không biết gì ( vẫn đang ngủ mà TT )
- Khang, em muốn ngồi ở đâu ?
- Dạ, ngồi cạnh bạn Bảo ạ !!!
Chợt, nó bật dậy nói :
- Ai gọi gì Bảo đấy =))
Cả lớp quay xuống trố mắt mình nó rồi cười. Minh nhìn nó phì cười, đưa tay chỉ lên má nó. Chúa ơi, nó đưa tay vuốt má ” ướt nhẹt vì nước miếng ” TT và đã lằn đỏ vì do ép xuống mặt bàn. Đúng là thói xấu không sửa được, can tội ” hóng chuyện không đúng chỗ ” =)).
Ngượng chín mặt, nó cũng đã tỉnh ngủ rồi. Ai thế nhỉ, nhìn quen quá? Mắt híp à, gặp ở đâu rồi nhỉ…
- Á á á…., Khang hội phó. Nó nhớ lại lần đụng độ vô tình của nó với hắn cũng khá lâu rồi ;))
Khang thản nhiên xuống bàn nó và ngồi xuống, quay sang nhìn Bảo cười nhắm mắt ( vì mắt híp quá nên cười không nhìn thấy mắt đâu =)) ):
- Chào Bảo, hihi ^^
- Sao ông ngồi đây >.<
- Thầy cho ngồi đây rồi mà, hihi chúng mình làm quen nha ;)) ” Bảo dễ xương ”
… Bó tay thằng này …
Nó để ý trong suốt tiết đó, Khang luôn nhìn nó… Điều này làm nó rất khó chịu
- Ê ông kia, không học bài đi mà cứ nhìn tôi hoài vậy? Giọng nó có vẻ khá bực tức
- Hihi, Bảo học thì học đi mình nhìn gì là việc của mình. Mà còn có cả luật cấm nhìn cơ à ^^
- Đúng.
Nó đưa ra lý lẽ ” không ai có thể chối cãi được ”
- Tôi ngồi trước nên tôi sẽ là bàn trưởng, ông đến sau sẽ là bàn viên. Vùng trời này khoảng bàn này do sự quản lý của tôi… Luật cấm nhìn đó, rõ chưa hả ? TT
Khang há hốc mồm ngạc nhiên, đưa tay véo má nó một cái đau điếng:
- Ừ há, có lý à nha. Công nhận dễ xương thiệt đó =))
” Đồ chết tiệt ”, nó vừa lẩm bẩm vừa lấy tay xoa má…
….. Đến giờ ra chơi…. Dưới sân trường ….
- Hình như cậu với lão Khang thân nhau lắm nhỉ?
- Sao Minh nói vậy ??
- Ừ thì tôi thấy hai người trong giờ …..
- Ùa, hóa ra là cậu để ý tôi lắm àhh hihi
- Đâu có… Hắn đỏ mặt đưa tay lên gãi đầu ( :-* dễ thương ghê ^^ )
- Đúng rồi ^^ trông cái mặt kìa. Thế cậu ghen à ;))
- Ai thèm chứ…. Hắn khẽ cau mày
Nó cười khoái trí lắm, khà khà hóa ra hắn cũng ghen cơ đấy ;))
- Minh nè, lại đây tôi bảo cái nỳ ?
Minh tiến đến gần, nó thì thầm vào tai Minh điều gì đó ” Ngốc ạ!!! ….. ” Rồi nó khẽ ” mi ” nhẹ vào má Minh. Lùi người về, lấy tay che miệng, nó hấp tấp nói:
- Thôi, tôi lên lớp đây…
Minh chết đứng ở đó, mặt hắn rạng rỡ lắm ;)). Hắn nhảy cẫng lên và hét lớn ” Yeahhhhhhhh ”….
Nhìn thấy bóng Bảo khuất xa, hắn mỉn cười đầy hạnh phúc
- Ừ ngốc thật, anh cũng yêu em nhiều lắm ….
Chap 21
… Trong lớp 12A1 trường nam sinh XY
- Khang và Luân đâu nhỉ?
Cả lớp xôn xao khi không thấy hai người bọn họ đâu. Một lát sau thì… Thầy chủ nhiệm bước vào, theo sau là Luân, Khang và 2 bác giám thị
- Xin phép thầy giáo, tôi có chút việc cần giải quyết với lớp.
Cả lớp nhốn nháo lên vì không biết có chuyện gì?
Thầy đập mạnh tay xuống bàn, vẻ mặt có vẻ rất tức giận:
- Bạn Luân thông báo, bạn bị mất 5 triệu tiền quỹ hội của trường
Bắt đầu có những tiếng bàn tán nổi lên:
- 5 triệu á? Để đâu mà mất nhỉ …
- Trường mình có bao giờ xảy ra ăn cướp ăn trộm đâu..
- Đứa nào xấu tính vậy
- ….
Thầy đập tay xuống bàn một lần nữa…
- Các em trật tự. Em nào đã trót dại lấy tiền của bạn thì tự giác đứng lên? Thầy sẽ bỏ qua và coi như không có chuyện gì.
Và …. Không ai đứng lên
- Thôi được không ai đứng lên!!! Vậy các em đứng yên tại chỗ. Luân, Khang và 2 bác giám thị sẽ đi kiểm tra từng người một.
Bốn bàn đầu … không có
Bốn bàn tiếp theo … không có …
… Vẫn không có
… Đến bàn tôi và Minh
Phù, tất nhiên là tôi không có rồi >.<
Còn Minh thì sao ….
- Thưa thầy, tìm ra rồi ạ. Khang hét lớn
- Ở cặp bạn Minh thưa thầy . Luân nói tiếp
Cả lớp quay xuống nhìn Minh, cả tôi cũng vậy. Còn Minh chết đứng ở đó, không nói được gì
- Minh, sao em lại lấy tiền của bạn?
- Em, em không có … thưa thầy … Hắn ấp úng đáp …
- Tôi không ngờ, em thật là …. Luân, Khang, Minh lên phòng hiệu trưởng làm bản tường trình mau
Nó không biết chuyện gì đang xảy ra nữa, lẽ nào….. Minh là kẻ ăn trộm :-S
- Không ngờ đó, sao Minh lại lấy tiền của Luân nhỉ?
- Tui tưởng họ là bạn thân chứ !!!
- Trời, ăn gì ngu thế, chính vì là bạn thân lên mới dễ lấy tiền
- Ừ há, không ngờ đó.. đẹp zai như vậy mà xấu tính quá afhhh..
- CÁC BẠN THÔI ĐI. ĐÃ BIẾT TRẮNG ĐEN THẾ NÀO ĐÂU MÀ NÓI….
Nó hét lên khi tụi bạn trong lớp nói như thế. Và nó không bao giờ tin Minh là người như vậy
Chợt Luân, Khang, Minh về lớp….
Minh cúi đầu đi về chỗ lấy cặp sau những tiếng bàn luận của mọi người…
- Có sao không Minh? Nó lí nhí hỏi
- Không sao đâu, mời phụ huynh đình chỉ một tuần thôi… Hắn khẽ mỉm cười nhưng nó vẫn thấy mặt hắn rất buồn.
- Bảo ở lại học nhé, mình về ký túc đây…
- Khoan đã… Nó níu lấy tay Minh thì thầm vào tai hắn…
‘’ Em luôn tin ở anh ‘’ Hai đứa nhìn nhau và cười thật hạnh phúc
Minh đi ra đến cửa lớp, bất chợt nó quay sang nhìn Luân và Khang….
Hai đứa nhìn Minh cười với ánh mắt thật khó hiểu…….
Phòng 215 khu kí túc nam sinh XY
- Dậy đi Minh…
Nó bất ngờ khi Minh đang ngủ trên giường nó ;))
- Giường mình đâu mà không ngủ, lại nằm ở giường tui thế này
Nó khẽ lay người Minh thì bất ngờ, hắn kéo tay nó ngã xuống giường và hắn thì nằm đè lên người nó.
- Anh đâu có ngủ, nhớ em quá nên nằm đây đợi em về thôi ^^.
- … ( đang rất ngượng ;)) )
- Hùi chiều cưng nói gì ấy nhỉ, anh không nghe rõ nói lại đi =))
- Ơ… Tôi .. tôi chẳng nói gì cả >.<
Hắn ghé miệng thì thầm vào tai nó.
- Ừ không nói gì mà sao có người nói thích mình nhỉ ;))
Nó vùng dậy, mặt như trái gấc quay sang lườm hắn một cái:
- Xì, ai thèm chứ …
- Ồhhh, có nói gì Bảo đâu mà nói không thèm chứ ;))
Chết, nó lại bị lừa rồi TT. Nó không nói gì và chạy thẳng một mạch vào nhà tắm…
- Cưng ơi, tối nay mình đi chơi nha?
Nó giật mình ” Đồ.. cái đồ … Đừng chọc quê người ta nữa mà ” TT nó rú lên trong nhà tắm
- Khà khà, im lặng tức là đồng ý rồi nha. Tiếng hắn cười thật khoái trí =))
Chap 22
Tiệm Hương Dâu Tình Yêu….
- Đến đây làm chi dza….
- Ồhhh, tưởng có người thích ăn kem dâu chứ ^^
Nó nhìn hắn khẽ nhăn mặt
- Ai mà thèm mấy thứ đó chứ …
- Ờhh, vậy đi chỗ khác nhé. Hắn châm chọc
- Thôi thôi, tôi đùa mà hì hì vào ăn đi nhá =)) ( đúng là bản chất khó đổi ;)) )
…..
- Bảo ăn gì gọi đi ^^. Nói đoạn hắn đưa menu cho nó
” Chết rùi nha ”, chọc quê nhau àhh
Nó xem từ đầu đến cuối cái menu rồi nói với chị nhân viên.
- Chị ơi cho em một kem dâu hoa quả, một kem dâu nhân dừa, một kem dâu vani, ….. tất cả là loại to nha chị ^^
- Thế còn Minh, ” anh ” ăn gì nào ^^. Nó nháy mắt nhìn cái mặt đần thộn của hắn ;)) ( ai bảo dắt nó đi ăn kem dâu, ngu thì cố chịu thôi ^^ )
- Ừ … chị … một kem dâu nhân cốm loại nhỏ …. Hắn lắp bắp
- Sao ông ăn ít thế. Nó nhìn mặt hắn mà không nhin được cười
- Anh không ăn ít, chỉ do cưng ăn quá nhiều thôi =))
- Ặc… >.< ( không biết đỡ lại thế nào )
10 phút sau, kem được mang ra. Chỉ mất 20 phút nó đã chén sạch chỗ kem mà nó gọi trước sự ngỡ ngàng của hắn và mọi người xung quanh =))
- Công nhận, cưng ăn như heo vậy ^^!
- Trời, ai biểu dắt tôi đi ăn kem làm chi, ráng chịu nha =))
Hai đứa nhìn nhau phì cười….
Và lúc đó, có một người tiến đến chỗ nó và hắn ngồi.
- Ơ anh Minh…
- Bảo Linh ….
” Bảo Linh ” Ai đây ta >.<
- Anh Minh, anh làm gì ở đây?
- Bảo, mình về đi…
- Anh Minh, trả lời em đi… Mà đây là ai!!!
- Người yêu tôi được chưa? ( TT Ồh my god)… Nói rồi hắn kéo tay tôi chỉ vào mặt nhỏ đó một cách bực bội,
- Anh nói gì kỳ vậy, anh nói em bỏ Khang để yêu anh. Sao giờ anh lại làm thế hả …
Nhỏ đó nhìn nó với ánh mắt hằn học như muốn ‘’ xé xác ‘’ nó ra.
- Em không tin anh đừng giỡn em
- Cô nhìn đây =))
Bất ngờ hắn quay mặt về phía nó, rùi đột ngột kiss nó làm nó không kịp phản kháng ;)) Con bé sững người lại, mắt tối sầm trước sự ngạc nhiên của mọi người xung quanh
- Về thôi em. Hắn quay sang nói với nó
-…
- Anh lừa tôi để tôi bỏ Khang. Giờ anh yêu thằng nhỏ đó chứ gì? Tôi sẽ làm 2 người đau khổ …
Tiếng hét của nhỏ đó vang lên làm nó giật mình ‘’ Đau khổ ư ‘’
… Phòng 215 khu ký túc nam sinh trường XY…
- Minh, anh giải thích đi? Chuyện vừa rồi là sao !!!
- ….
- Nhỏ đó là ai hả ?????
‘’Bảo Linh’’ nghe quen quá …
- Có phải con nhỏ Lưu Gia Bảo Linh ở chap 1 không hả >.< Nó hét lên khí thấy hắn im lặng
- …
- Anh đúng là đồ đồ… tôi không ngờ anh … anh ‘’ bắt cá hai tay ‘’ hả >’’<
- Ha ha ha….
- Cười cái gì….
- Em ghen dễ thương ghê nha =))
Sốc … toàn tập …
- Em để anh giải thích đã ;))… abc … xzy
15 phút sau
- Đồ bỉ ổi…. đồ vô liêm sỉ… đồ biến chất… đồ đi lừa con gái… đồ … cái đồ abc.. đồ xzy tôi không ngờ .. đồ … ( các loại đồ =)) )
Hóa ra, nhỏ Linh đó là bạn gái Khang hội phó. Bị Minh lừa tình ( chap 1,2 đó ;)) ) đã bỏ Khang chạy theo hắn. Ai ngờ hắn cưa xong rồi bỏ vì Khang với Minh là thù nhân TT
- Tôi không ngờ anh lại làm cái trò như vậy? Phá hoại hạnh phúc của người ta…
Hắn vòng tay qua eo nó, trao cho nó một cái mi lên trán
- Anh biết tội của anh rồi. Hihi mà nhờ chuyện đó anh mới gặp được em mà, phải không cưng!!!
- Ai thèm biết anh chứ? Bỏ tôi ra
Mặt nhăn nhó quay đi, nhưng rồi sau lưng Minh nó lại nở một nụ cười hạnh phúc ‘’ Đồ Quỷ ‘’ =))
……12h đêm
- A Luân….
- Bảo, em phải trả giá vì phản bội anh…
- Ơ, Khang….
- Bảo và Minh đều phải chết …..
- Linh…..
- Tất cả tại mày, tại mày hết
-….
‘’ Không …………’’ Nó hét lên, một cơn ác mộng thật khủng khiếp :-S Nó giật mình khi nhớ đến ánh mắt thù địch của Luân và Khang, cả lời nói của nhỏ Linh nữa ‘’ 2 người sẽ đau khổ ‘’.
Quay sang nhìn Minh….
‘’Chết tiệt’’, sao Minh ngủ nhìn trông dễ thương thế ;))
Chap 23
7 ngày khi Minh không đi học
Dù ở phòng ký túc vẫn ‘’ anh nhớ em’’, ‘’ anh yêu em ‘’ thường xuyên…
Nhưng đến lớp…
‘’ Sao nhớ hắn vậy nhỉ ‘’ =)) ( gà quá, yêu là vậy mà ;)) )
Khang với nó trở nên khá thân thiết, cả với Luân nữa … đã bình thường mối quan hệ rồi. Nhiều lúc, nó nhớ lại giấc mơ hôm nọ … Nhưng nó tự nhủ với mình, ‘’ Luân sẽ không hại mình đâu …’’ hay ‘’ Khang hiền như vậy, sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu ‘’ …
Và rồi….Sau ngày Minh đi học 1 tuần
Thông báo trước hội trường trường nam sinh XY
Thứ X ngày Y tháng Z năm 201K
….
.. Đi thăm quan và cắm trại tại núi BBB trong 3 ngày 2 đêm
…..
.. Cùng tham gia với trường chúng ta là trường dân lập XX
…
- Á đi thăm quan nè, hihi thích ghê ^^ Nó rú vào tai Minh
- Đúng là heo lười, chỉ ăn với chơi là giỏi. Hắn lẩm bẩm trong mồm nhưng cũng đủ để nó nghe thấy… >.<
- Thế hôm đó, ‘’ anh ở nhà nha ‘’ =))
- Còn lâu, ở nhà để ‘’ vợ ‘’ đi theo zai à ;))
….
Tiết 3 tại lớp 12A1
Danh sách phân tổ cắm trại
- Tổ 1: Giang, Huy, Tuấn,Vũ,..
- Tổ 2: ….
- Tổ 3: Minh, Khang,….
- Tổ 4: Bảo, Luân,….
Ồh my god… lại có chuyện gì sắp xảy ra nữa đây TT
…
Ngày đi cắm trại….
3h sáng….
- Bảo….
Dù không quay lại cũng biết, giọng the thé của nhỏ Trang rít lên..
- Tỷ………… ( nó cũng rít không kém ;)) )
- Yeah hú hú hú…. ( 2 đứa cùng rít ^^ )
- Đệ xe bao nhiêu
- 13..
- Tỷ 14 ..
- Khu cắm trại số mấy
- A còn đệ ^^
- A.. cũng là A nè ;)) ( hú hú, 2 đứa cùng rú ^^)
Hai đứa ôm nhau nhảy cẫng lên thì chợt nó để ý thấy một người đang tiến đến gần chỗ nó:
- Chào Bảo, rất vui vì đã gặp lại…
Ai vậy !!! Chúa ơi, Nhỏ Bảo Linh TT
Đời nó ba chấm… xuống dòng… từ đây :D
Gạch đầu dòng 1: Ngày đầu tiên =))
‘’ Em nhớ đó, cạnh thằng Luân anh không yên tâm chút nào ;)) ‘’ Nó mỉn cười khi nhớ đến cảnh Minh dặn dò nó…
Nào là không được nằm chung với nó
Không được để nó đụng vô người
Cấm nhìn nó…
TT toàn điều vô lý hết sức.. nhưng nó vẫn ngoan hiền đáp lại ;)) ‘’ Dạ anh đừng lo em nhớ rồi ‘’
Mở túi ra nhìn… Hóa ra nó đã để sẵn trong túi một lọ xịt cay =)) ( cái này hiệu quả hơn mấy lời nhắc nhở của thằng Minh rồi ;)) )
…..Khu vực cắm trại….
Mất hơn 2h để dựng xong lều và xắp xếp đồ đạc… Phù, bây giờ rảnh tay rồi
… Sắp xếp theo đội hình của lớp.. Bắt đầu đi thăm quan dưới sự chỉ dẫn của một anh hướng dẫn viên sô cool ;))
Lớp nó đi cùng với một lớp bên trường XX…
Không lớp nào khác… chính là lớp nhỏ Linh TT
Vậy
Sự đụng độ giữa 5 người
Bảo…. Minh….
Khang….. Linh….
Và Luân …. ( sao anh này đứng một mình nhỉ ;)) )
Sẽ ra sao đây =]]
….. Trên chuyến xe du lịch….
Đương nhiên là nó ngồi với Minh ngồi cạnh nhau rùi ^^
Nhưng phía trên là Luân ngồi
Phía dưới là Khang và Linh ( tại sao lại ngồi với nhau nhỉ :D )
.. Với vị trí kẹp bánh mỳ như vậy, chúng nó không làm ăn gì được ;))
….. Tại thác nước tình yêu….
- Wow, nơi này đẹp quá. Nó và nhỏ Trang rú lên
- Chụp cho tỷ, chỗ này đẹp nà…
- Chỗ này nữa, dáng này đẹp hôk
- Đây nà, sát vào…
................................................................
bạn đang đọc truyện tại chúc các bạn vui vẻ
....................................................................
- …
- Còn đệ thì sao ?
- Chụp cho đệ chỗ này
- Cả đây nữa
TT Đúng là 2 chị em tốt =))
Khi nhỏ Trang đi khỏi….
- Anh, qua đây chụp với em một kiểu đi ^^
- Hừ, bây giờ mới để ý đến người ta nhỉ ( giọng giận giận đó ^^ )
- Thôi mà anh, please ( ánh mắt thỏ con :D )
Chợt…
- Hai người thân thiết quá nhỉ.. Đưa máy đây tôi chụp cho
Trời, nhỏ Linh con nhỏ lắm chuyện >.<. Nhỏ đứng sau tụi nó lúc nào không biết…
- Okie, cảm ơn bạn nha. Hắn bình thản đáp
- Tạo dáng đi nào đúng rồi. Nào 1..2…3
Úp xì… Chiếc máy ảnh rơi xuống đất… TT Hỏng rồi huhu
- Ôi xin lỗi .. hỏng rồi sr nhé haha
Nhỏ đó quay mặt đi để lại tiếng cười man rợn lạnh đến tận sống lưng ….
Gach đầu dòng thứ 2 : Đêm cắm trại đâu tiên
… Quanh đống lửa trại…
Cả bọn đang quây lại
Bảo.. Minh…Luân…Khang.. Trang.. Và Linh nữa
Vẫn là nhỏ Trang khới chuyện :
- Nà, mình kể chuyện ma đi…
- Thôi thôi bà ơi, nghĩ trò khác đi
- Thế trò gì bây giờ….
- …
- Chơi Trốn Tìm đi… Nhỏ Linh nêu ý kiến
Cả bọn đều đồng thanh ‘’ Được đó ‘’. Nhưng nó để ý thấy Linh nhìn nó lại lắm.
… Sau pha oăn tu ti ( 1 2 3 đó ;)) ) thì nhỏ Trang thua ( công nhận con này đen thiệt ;)) )
Nó xị mặt xuống :
- Không được trốn xa đâu nhé…
- Yên tâm đi khà khà ^^ ( cả lũ đồng thanh típ ;)) )
- 5 … 10 … 15 .. 20 .. 25… 30 ….
Một lát sau :
- Ai chưa xong mặc kệ đó nha =]]
Nó chạy và trốn khá nhanh vào một gốc cây to gần đó ‘’ chắc nhỏ không phát hiện ra mình đâu ‘’ nó cười thầm
5 phút sau
- Á, Chết Luân nha ;)) ( con này nhanh thiệt )
3 giây sau
- Minh cũng chết luôn nha hehe ( tiếng cười quái nữ)
10 phút sau
- Khang chết nữa rồi hà hà. Còn Linh và Bảo nữa thôi ^^
‘’ Hà hà, còn lâu tỷ mới phát hiện ra chỗ này ‘’, nó khúc khích cười ..Đột nhiên, một vật gì đó rất cứng đập vào đầu nó….
Nó ngất đi mà không kịp quay lại nhìn mặt kẻ đánh nó….
Chap 24
Nó mở mắt, nó đang ở đâu đây….
Không gian tối om và nó không thể nhìn thấy gì cả
‘’ Minh, anh đang ở đâu em sợ lắm’’ Nó chợi òa khóc huhu …
- Sẽ không ai đến cứu mày đâu !!!
- Ai đó ? Ai ở đây đó…
- Mới bị ngất đi một lát mà mày quên tao là ai rồi à ?
- Linh, sao cậu lại… lại….
Nhỏ Linh, chính nó đang ở đây và… tay đang cầm một con dao….kề ngang cổ nó :-S
- Linh, bà…. bà làm cái trò gì vậy…
- Mày phải chết. Người yêu mày phá hoại hạnh phúc của tao, tao phải giết mày để nó đau khổ
- Không…. không, đừng bà… đừng làm thế ….. Á á á
Chúa ơi TT con đã chết rồi ư….
- Dừng lại……………
Phập, tiếng dao chém vào đâu đó nghe thật ngọt ( sặc TT ‘’ thật ngọt ‘’ nghe mới sợ ). Có một dòng nước chảy trên má nó…
Máu… máu… máu trời ơi máu nhiều quá
- Dừng lại đi em… anh xin em….
Tiếng ai vậy… Nó tự nhủ TT Chúa ư, không.. không phải
Là Khang…..
- Dừng lại đi em
- Không, không được … em phải giết nó…. Nhỏ Linh òa khóc trước cách tay đang ứa máu nắm lấy lưỡi dao sắc nhọn đang chĩa vào nó…
-…
- Tại người yêu nó. Vì thằng Minh mà em bỏ anh vì nó mà anh không còn yêu em nữa
- Không, em nhầm rồi … Anh yêu em mà
Nhỏ buông tay xõa xuống nhìn Khang mà nước mắt vẫn trào ra không ngớt:
- Thật không anh!! Anh không đùa chứ
- Thật mà!!! Anh yêu em dù thế nào đi chăng nữa… Bảo không có lỗi gì ở đây cả… Anh về với em đây rồi nè ;))
Trời ơi, Hàn xẻng quá. Đến đây nó cũng không cầm được nước mắt nữa… ( cùng hòa nhịp con tim :D )
Nhưng nó quên mất… Nó phải chạy thôi…
Nghĩ vậy khi thấy Khang và Linh vẫn còn đang ….. ôm ấp =]] Nó vùng đứng dậy chạy thật nhanh…
Nó cứ chạy…
Cứ chạy
Cứ chạy…. và giờ đây nó không biết mình đang ở đâu
Bốn bề là bóng đêm bao la và nó đã đi lạc….
- Huhu anh Minh anh ở đâu … Em sợ lắm
Nó đã khóc, đã gào thét rất to và ….. thiết đi lúc nào không biết ( chỉ ngủ là giỏi thôi ;)) ).
Chap 25
Mình đang ở đâu đây…..
Thiên đàng ư….
Ai vậy….
Chúa ư….
Không phải Chúa… Chúa không đẹp zai như vậy được =))
- Bảo, em tỉnh rồi àh
Một giọng nói quen thuộc cất lên… Thật ấm áp. Nó mở mắt ra thì Minh đang thì thầm vào tai nó
Nó quàng tay lên cổ Minh mà khóc thút thít…
- Huhu em tưởng sẽ không bao giờ được gặp anh lắm…. em sợ lắm :-S
- Ngốc ạ, anh đang ở bên em rồi còn gì ;))
Hắn an ủi, và … từ từ mi lên đuôi mắt đã ướt đẫm…
- Ướt át quá hà hà >.<
Nhỏ Trang chết tiệt người ta đang tình cảm mà phá rối TT.
- Có gì để lúc khác tâm sự nha hai cưng… Nhỏ nhìn nó cười đầy bí hiểm…
- Mà có người muốn gặp đệ nè… Hai đứa kia vào đây mau. Nhỏ Trang rít lên…
- Linh, Khang sao hai người lại ở đây ??? Nó ngạc nhiên khi thấy hai người đó đang ‘’ bẽn lẽn ‘’ bước vào
- Kìa nó hỏi tụi mày kìa? Trả lời mau đi… Nhỏ Trang hung dữ quá TT
Linh là đứa mở miệng trước, nó mấp máy môi…
- Bảo…. Bảo có làm sao không vậy ???
- Ơ, hai người làm sao thế… kỳ quá… ngồi xuống đi
-…
- Quỳ xuống mau hai đứa kia…. Trang nó gầm lên ( sư tử hú TT )
- Tỷ nói gì kỳ vậy.. Ơ Khang, Linh hai người đứng lên đi…. Tỷ… Khang là người cứu đệ mà… Nó ngơ ngác chuyện gì đang xảy ra nữa, Linh và Khang quỳ xuống trước mặt nó dưới nanh vuốt của nhỏ Trang ..
- Khang không tốt như Bảo nghĩ đâu. Khang cúi mặt nói với nó
- Sao, sao cậu lại nó như vậy … Rốt cuộc là thế nào sao mình không hiểu gì cả… ai giải thích giùm đi TT
- Giải thích đi tụi bay, tao điên rồi đó… trả lời nó đi… Nhỏ Trang này, máu du côn trong người à =))
- Mình … mình xin lỗi Bảo về hành động hôm qua ….thực sự mình… mình .. huhu mình xin lỗi Bảo….. Cứ thế Linh cứ ôm mặt mà khóc nức nở ….
- Hừ, nếu không tìm ra Bảo thì đứa chết hôm nay sẽ là mày đấy….
Trang giơ tay lên, định tát cho con Linh một cái ( TT con này đúng là đầu gấu chợ mơ ;)) )
Bốp….tiếng bàn tay đập vào má kêu nghe thật ròn tai ;))
Nhưng người hứng phát tát ấy…
Không phải Linh …
Mà là Khang….
- Khang xin Trang đó, đừng đánh Linh mà… ( TT anh hùng cứu mỹ nhân ;)) )
Quay sang nhìn Bảo…
- Bảo xin lỗi cậu, tất cả đều là một kế hoạch…
- Kế hoạch… Nó ngơ ngác nhìn Khang mong chờ 1 lời giải thích..
- Từ vụ mất tiền,… đến chuyến thăm quan… đến việc của Bảo.. tất cả, tất cả và do.. do Luân lên kế hoạch … mình… mình thực sự không cố ý ….
- Luân … sao lại là Luân , không phải thế đúng không anh? Nói cho em biết đi… huhu
Minh chỉ biết im lặng…..
Cộc, cộc, cộc….. Những quả cam lăn trên mặt đất…
Mọi người quay mặt ra phía cửa…. Luân… Luân đứng đó từ bao giờ và đã nghe thấy tất cả….
- Luân, đừng chạy đứng lại…..
- Đừng chạy nữa Luân
- Không…..
Rầm…..
Èo éo èo éo èo….. =))
- Luân, tỉnh lại đi Luân
- Con ơi tỉnh lại đi con….
- Luân ơi đừng chết… ( đứa nào nói xúi quẩy vậy :-O )
-…
- Mọi người bình tĩnh, xin hỏi ai là nhân thân của bệnh nhân? Tiếng bác sỹ vang lên
- Tôi, chúng tôi là bố mẹ nó đây…
- Cháu bị một một chấn thương khá nghiêm trọng ở đầu do va đập mạnh xuống đường…. Nếu không phẫu thuật ngay sẽ nguy hiểm đến tính mạng…
- Vâng… trăm sự nhờ bác sỹ TT
12h sau….
- Bác sỹ, con tôi thế nào rồi?
- Bác sỹ, bạn Luân có sao không ạ!!
- …
- Ca phẫu thuật khá thành công. Chúng tôi đã chuyển cháu sang phòng hồi sức.. Nhưng có điều..
- Sao hả bác sỹ ….
- Khi phẫu thuật xong, chúng tôi phát hiện ra vẫn còn sót lại một tụ máu đông ( Bọn bác sỹ vô lương tâm phẫu thuật gì mà để ‘’ sót ‘’ hả =)) ). Vì thế rất có thể cháu sẽ mất trí nhớ tạm thời
- Tạm thời…
- Vâng chúng tôi đã tiêm thuốc làm tan máu đông… Việc còn lại phụ thuộc vào cháu ( tụi bác sỹ vô trách nhiệm ‘’ phụ thuộc vào cháu ‘’ là sao =)) )
5 ngày chờ đợi cuối cùng Luân đã tỉnh…. Chỉ tiếc là….
- Đây là đâu?…
- Mấy người là ai?
- Mà tôi là ai ? ….
Luân hét lên trong hoảng loạn….
- Mẹ đây con….
- Luân, Bố đây….
- Tao đây, Khang nè…..
- Huhu em đây, Bảo đây … nhớ không anh !!
Nhắc đến Bảo, Luân quay sang nhìn nó với ánh mắt ngây ngô..
- Tại sao bạn khóc ^^
Còn nó, nó chỉ biết tựa vào Minh mà ôm mặt khóc…
… Và…
Kể từ ngày Luân tỉnh…
Hễ cứ đi học về… là nó đến thăm Luân
… Trò Chuyện
… Chăm sóc… gợi nhớ về quá khứ….
Đến tận tối muộn nó mới về….
‘’ Vì mày mà Luân mới như vậy’’ nó trách mình như thế
Và nó đã đưa ra một quyết định…..
… 11h đêm phòng 215 khu ký túc trường nam sinh XY
- Anh chưa ngủ à ?
Bất ngờ, Minh chạy đến ôm nó…
- Nhớ em thì làm sao anh ngủ được ;)) Ngốc àh, anh yêu em :D…
- Em có chuyện muốn nói với anh…
- Chuyện gì vậy cưng…
Nó quay sang nhìn Minh với vẻ mặt đầy nghiêm túc
- Anh à, mình chia tay ở đây anh nhé… Một dòng nước lăn dài trên má nó…
- Em, em nói gì vậy… Em đùa anh àh…. Minh hét lên đầy tức giận….
- Huhu, em nói thật…. Nó chỉ biết ôm mặt khóc…
Minh lay vai nó….
- Vì Luân phải không?
Nhắc tới Luân, nó giật mình…
-…
- Vì Luân phải không em trả lời anh đi? Minh lại hét lên với nó…
- Vì em… vì em…. Em là người có lỗi với Luân… huhu.
- Thế còn anh thì sao…. Em làm vậy thì không có lỗi với anh à….
Nó ngước mắt lên nhìn Minh ‘’ Anh ấy khóc ‘’
…. 10 phút trong câm lặng ….
- Anh, anh đi đâu vậy
- …
- Anh đừng đi … Ở lại với em
Nó ôm lấy người Minh….
- Em biết làm thế với anh là có lỗi với anh… Nhưng em không thể có lỗi với Luân thêm một lần nữa… Không có em anh có thể tìm được người khác nhưng … nhưng Luân thì có thể sẽ mãi mãi như vậy… Huhu anh hiểu cho em…
Minh không nói gì, nhìn nó mà lòng buồn… Buồn… Rất Buồn
Nó khẽ thì thầm bên Minh
- Đêm nay chúng ta hãy là của nhau anh nhé… Hãy cho em một kỷ niệm về anh đi…. Xin anh đó… Em yêu anh …
….
Và đêm đó họ đã là của nhau
Yêu nhau như thể ngày mai sẽ chết….
‘’ Cảm ơn anh vì tất cả’’
- Ngày mai sẽ ra sao đây….
…… 3 tháng sau….
Luân vẫn ngây ngô như một cậu bé
- Bảo, mình thích cậu lắm…
- Ừ, hihi
- Thế Bảo có thích Luân không ?….
- Hỳ, Bảo cũng thích Luân lắm…
- Hihi, Bảo nhận lời làm công chúa của mình nhé ^^
- …
- Ơ, tại sao Bảo khóc
- Àh, bụi bay vào mắt thôi….
Lớp 12A2 Trường nam sinh XY
- Nè, tụi mày ơi dạo này thằng Minh lạ lắm
- Ừ.. Tao cũng thấy vậy đó
- Nghe kể dạo này thằng này suốt ngày rượu chè… Mà thấy bảo còn đi vũ trường nữa đó…
- Thế thì nhằm nhò gì … Tao còn nghe nói đêm nào thằng này cũng đi cùng một em… có hôm còn đi cùng 2 3 đứa ấy ( Ồh MY GOD =)) )
- Xa đọa vậy àh.. tụi mày có biết tại sao không?
- Chịu… Có Chúa mới biết…
Minh dạo này không đi học, 1 tuần 7 ngày mà nghỉ cả 7 hôm đi học 5 tiết thì cúp 4… Phòng ký túc thì đã chuyển đồ đạc đi… Nó lo lắm
- Kìa Minh kìa
Một đứa trong lớp rú lên…
Đúng rồi…. Minh
Anh gầy quá, hai hốc mắt đã hõm xanh lại ……
Vừa nhìn thấy nó, Minh đã quay mặt đi thẳng
- Minh dừng lại đã….. Nó chạy đến chỗ Minh. Bước chân anh khựng lại
Nó cầm lấy tay anh…
Vẫn ấm áp như ngày nào
…
Minh hất tay nó ra…. Đi thẳng và không quay lại nhìn nó một lần…
- Em yêu anh, Minh à!
…. Nước mắt rơi…..
Chap 26 Ending TT
Tại nhà Luân…..
- Bảo lại đến àh cháu, lên phòng đi Luân mong cháu lắm đó …..
- Dạ, cháu chào bác…
- Ừ…
Phòng Luân
- Chào Luân hihi Bảo đến rùi nè
- Hihi, chào Bảo tớ nhớ cậu quá
Nhìn Luân cười, lòng nó lại quặn đau khi nhớ về Minh
……‘’ Lẽ nào mình đã nhầm’’
… Luân ngủ như một em bé,nó kẽ mỉm cười….
Chợt….
Có tiếng chân người chạy lên
Ai vậy nhỉ….
Là Khang….
- Bảo, ông biết tin gì chưa ???
- Trật tự nào, Luân vừa mới ngủ…
Khang nói lý nhí…
- Chiều nay 3h, thằng Minh sẽ bay sang Anh du học đó, biết chưa hả mà còn ngồi đây !!
Cái gì…
Minh….
Đi đâu….
- Đi… đi đâu …
Mắt nó tối lại…. Anh ấy….. Nó lại khóc….
- Bảo muốn giữ nó lại thì đến gặp nó đi…
- …
- Hay đến chào từ biệt cũng được…
- Không… Khang về đi… Mình còn phải ở đây với Luân…
- TÔI KHÔNG HIÊU NỔI MẤY NGƯỜI NỮA….
Khang hét lên và bỏ đi
Để lại nó….
Khóc…khóc … nó lại khóc rất lâu
….
Bây giờ là 1h30, còn tiếng rưỡi nữa….
2h30 …. còn 30 phút nữa
Người nó bồn chồn hẳn lên, có nên đến không nhỉ….
- Bảo làm gì dạ ? Cứ như người mất hồn vậy…
Nó giật mình khi Luân bất ngờ hỏi…
- Àh, không có gì đâu…
- Bảo không nói dối Luân được đâu, hihi… Lại một nụ cười ngây ngô hiện lên trên khuôn mặt Luân
- Àh, chỉ là có một người bạn … sẽ đi xa… và huhuhu mình sẽ không bao giờ gặp lại anh ấy nữa …..
Nó lại không cầm nổi nước mắt nữa….
Chợt…
Một bàn tay lại vỗ về vai nó….
Là Luân ư…
- Em hãy đến bên Minh đi … Luân cười nhìn nó thật ấm áp, là Luân của ngày nào…
- Anh… sao anh… Nó ngơ ngác nhìn Luân
- Em ngốc lắm, anh nhớ lại từ lâu rồi…. Chỉ tại anh quá tham lam không muốn mất em thôi… Nhưng em… em hãy đến bên Minh đi…. Anh thực sự không muốn em khóc chút nào… Anh sẽ vui khi thấy em được hạnh phúc ( TT hàn xẻng quá TT )
- Em… em cảm ơn anh…..
……….. Sân Bay ………..
Minh…
Anh đang ở đâu……..
Sao em không thấy anh………
- Bác ơi cho cháu vào, cháu muốn tìm bạn cháu
- Xin lỗi, đây là khu vực cấm…. cháu không được phép vào….
- Bác ơi nhưng mà………
- Xin lỗi cháu…. Xin mời quý khách… Lối này… Những ai đi NEWYORK xin mời đi lối này
Newyork ư….
Đi Anh…
Đi Anh cơ mà….
- Bác ơi chuyến khởi hành đi Anh thì ở đâu ạ ….
- Chuyến đi Anh khởi hành 5 phút trước rồi cháu…
5 phút trước ư…..
3h5 rồi……
Nó quỵ xuống….
Nó không còn muốn đứng lên nữa rồi
Khóc…
Khóc…. Và chỉ Khóc thôi
- Huhu sao anh lại bỏ em, em đến tìm anh rồi mà …..
Rồi…..
- Bảo…..
Giọng nói này……… lẽ nào…….. đúng rồi……. là anh ấy
Nó quay lại…
Và….
Trên môi nó nở một nụ cười đầy hạnh phúc
…….
5 năm sau…
- Khang, Linh chúc mừng hai bạn nha
- Chào Minh, Bảo lâu lắm mới gặp hai người. Thôi hai người vào trong đi….
Đó là đám cưới của Khang và Linh sau 5 năm tìm hiểu :-S
- Á á á … Tỷ ……
Nó rít lên khi nhìn thấy nhỏ Trang ( vẫn thế không hề thay đổi ;)) )
- Bảo, Minh hề hề chào 2 cưng
Nhỏ Trang vẫn thế…. TT nên giờ nó vẫn ế =))
Hiện nó đang làm giám đốc một công ty nhà đất ;))
Còn Minh và Nó, hiện đang học bên Anh đang về Việt Nam chơi và dự đám cưới Khang và Linh… Chúng nó vẫn hạnh phúc bên nhau dù bao sóng gió xảy ra ( không cần nói ai cũng biết rồi nhé TT )… Mà tính ra chúng nó đã là của nhau từ rất lâu rồi =]]
- Nào, cạn ly chúc mừng đôi bạn trẻ nào ^^
- 1.. 2… 3.. Dzô ;))
- Giá như có Luân ở đây thì vui nhỉ. Nhỏ Trang lại là người khới truyện
- … Tất cả im lặng… mặt buồn rười rượi
:D Các bạn yên tâm, không có chuyện gì xấu xảy ra với Luân đâu. Hiện nay hắn đang lập nghiệp trong miền Nam… nghe đâu là làm bên du lịch gì gì đó à ;))
Hy vọng cho Luân sẽ tìm thấy một nửa đời mình trong tương lai =))
……
THE END…